Thursday 9 August 2012

ĐÁNH!!!

ĐÁNH!!! (Đem dép râu nón cối ra đánh!)

Những dòng phẫn uất dưới đây của Hồ Ngọc Nhuận, người nhiều năm là Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí Minh, phản ánh tâm trạng của người dân chúng ta trước sự ngang ngược của bọn bành trướng Bắc Kinh. Chúng ta yêu chuộng hoà bình và phải khôn khéo để giữ hoà bình. Nhưng điều đó không có nghĩa là quỳ gối. 
Cần phải đọc Hồ Ngọc Nhuận trong tinh thần ấy. Phải thổi bùng tinh thần ái quốc trong dân ta, để khi cần muôn người như một, cùng hô một tiếng: ĐÁNH!!! Như tinh thần quyết chiến của Hội nghị Diên Hồng xưa kia.
Bauxite Việt Nam

 ĐÁNH!!!


Hồ Ngọc Nhuận

Tôi nghĩ tôi không là quá khích. Nhưng nếu có ai nghĩ vậy thì cứ nói. Tôi không giành nói một mình.

Tôi chỉ là một tiếng nói trong mấy chục triệu đồng bào, trong toàn thể đồng bào không chấp nhận chịu nhục. Toàn dân ai cũng có tiếng nói và muốn nói. Và tiếng nói chung sau cùng tôi tin chắc là “ĐÁNH”.

Đánh cách nào,khi chúng có nanh nguyên tử? Và đủ thứ. Và tất cả. Với lòng lang sói và cái nọc con rắn độc? Còn ta thì như tay không. Lại không đầy một phần mười dân số của chúng.


Tôi thưa: Ai có gì đánh nấy. Tay không thì đánh tay không. Ông cha ta xưa cũng vậy. Ta với chúng luôn như trứng chọi đá, như chấu đá xe. Nhưng khỏi cần nhắc, chúng cũng biết ông cha chúng đã bị ông cha ta đánh đuổi chạy về nước bao nhiêu lần…

 
Với lại dân Trung Quốc đâu phải ai cũng không biết điều. Một phần không nhỏ còn là nạn nhân của bao chánh sách bạo ngược của phe nhóm độc tôn bá chủ. Bọn cầm quyền Bắc Kinh tưởng có thể dùng mánh cũ mèm, gây hấn với bên ngoài, để dễ bề đàn áp lửa hận bên trong. Nhưng chúng đừng hòng: Ta chấp nhận thách đố là để cứu nguy cho ta, mà cũng để những người “dân Trung Quốc biết điều” thừa cơ nổi dậy tự giải phóng. Và rồi bọn cầm quyền Bắc Kinh sẽ phải cúi đầu tạ lỗi trước nhân dân, nhưtên thủ tướng chết họ Chu đã phải cúi đầu xin lỗi các oan hồn tử sĩ Trung Quốc đã chết ức ở gò Đống Đa ngày nào, vì buộc phải tuân lệnh những tên trùm bành trướng cũ.

ĐÁNH!!!
Lại có câu hỏi: Sao không tìm cách nói chuyện phải quấy trước, rồi đánh cũng chưa muộn?

Mỗi người mỗi cách đánh, tôi không cản. Nhưng khi nhà cầm quyền Bắc Kinh cứ vênh vênh lè cái “lưỡi bò” gớm ghiếc của nó ra để dọa hết người này đến người khác thì nói chuyện với nó chính là nói chuyện với cái đầu bò về cái lưỡi bò.

Nhưng đánh lúc nào?

Chậm nhất là khi bị chúng đánh. Nghĩa là ngay bây giờ.

Bởi chúng đã ngoạm hết Hoàng Sa của chúng ta rồi đó. Và dơ dáy làm bậy ở một số đảo ở Trường Sa. Liên tiếp nhiều đợt chận bắt ngư dân của chúng ta trên chính vùng biển của chúng ta. Và đang tìm cách cướp hết tài nguyên các thứ ở Biển Đông của ta và các nước…

Lại còn đạo quân thứ 5 của chúng sờ sờ ngay trong nhà của chúng ta nữa. Không đánh để chúng đặt mìn phá nát ruộng đồng sông núi, bàn thờ, mồ mả tổ tiên, và cái nôi con đỏ của chúng ta sao? Lại còn những kẻ vô tình hay cố ý nối giáo cho chúng nữa…


ĐÁNH!!!
Chỉ có răng hay tay không cũng đánh. Và ngay bây giờ.

Có mấy thứ NÓI KHÔNG với chúng cũng là ĐÁNH: KHÔNG mua hàng Trung Quốc, KHÔNG bán hàng Trung Quốc, KHÔNG đi chơi Trung Quốc, KHÔNG xuất bất cứ thứ gì sang Trung Quốc, KHÔNG đến các phòng khám bệnh của Trung Quốc, KHÔNG qua lại làm ăn dưới bất cứ hình thức nào với Trung Quốc, KHÔNG lấy chồng Trung Quốc. Và còn nhiều cái KHÔNG khác nữa…Biết NÓI KHÔNG VỚI Trung Quốc TỨC LÀ ĐÁNH rồi đó. Mà ai ai cũng đánh, mọi người già trẻ gái trai lớn nhỏ đều đánh. Không chờ ai ra lệnh. Không cần ai cho phép. Không sợ ai ngăn. Có ngăn cũng không sợ. Còn kẻ nào đã lỡ vì hám lợi trước mắt mà bán ruộng, bán vườn, bán hoa màu, bán mặt nước…cho Trung Quốc thì tạm thời hãy để lương tâm họ xử. Nhưng ít nhất là truy cho ra những kẻ đã thả cửa cho lũ giặc vào nhà để tối thiểu nọc ra mà cho mấy roi vô đít. Và kẻ nào chần chờ, nhút nhát, chưa nói đếncó mưu mô toan tính gì, bất cứ ở đâu, cấp nào, thì ít nhất, trong nhất thời, là đẩy ra sau lưng. Sức dân là sức trời, mọi người nên nhớ vậy . /.

H. N. N.

http://boxitvn.blogspot.de/2012/08/anh.html

 2012/8/9 ButXuan <ngocdtran@gmail.com>
Thưa Quí vị,
Ai chứ cái mặt lừa đảo, gian trá, liếm đ*'t VGCS của tay sai tàn độc dã man Hồ ngọc Nhuận, tay sai Ấn Quang, cựu Dân biểu tại Sàigòn khi xưa thì người QG tại Sàigòn không ai là không biết cái đểu cáng, lừa dối của y. Hồ ngọc Nhuận cùng những tên Phan xuân Huy, Kiều mộng Thu, Lê đình Duyên, Trần văn Sơn, Trần văn Thung, Nguyễn hữu Chung, Lý quý Chung (CN báo Điện Tín), Nguyễn ngọc Nghĩa, Nguyễn văn Binh (Trưởng Nhóm QG), Ngô công Đức (CN báo Tin Sáng), Võ long Triều (Chủ nhiệm báo Đại dân tộc), Thích Đôn Hậu, Thích Bất Hạnh, Ni Huỳnh Liên  và hàng trăm tên khác trong và ngoài Quốc Hội đã nhẫn tâm đánh phá Chính phủ QG và QLVNCH bằng cách bôi nhọ và vu vạ cáo gian. 

Này Hồ ngọc Nhuận, sao mi không biết Hồ chí Minh đã bán nước cho Tàu từ 1945, nếu khg nói là từ 1930. Sao mi khg biết những chuyện trả thẻ đảng của nhiều đảng viên đảng CS VN, Dương quỳnh Hoa là một thí dụ nhưng bọn ngươi cứ cố quậy phá người QG, chính phủ QG lấy được. Từ 37 năm nay, không phải đây là lần đầu người dân nổi lên chống VGCS và Tàu nhưng mi câm như hến vì mi đã được hưởng ơn mưa móc từ những tiền thuế của dân: nhà lầu, xe hơi, ăn chơi phè phỡn như mọi thằng điếm khác. Nay chúng bật đèn xanh cho bọn bay "biểu diễn" một chút để trấn an người dân. Cái kiểu chó mửa đó, y như 42 thằng trí ngủ ở Sàigòn, trong có thằng hề Lý chánh Trung, triệu phú mới do đục khoét của dân, mới biểu diễn. Cái tội a tòng giết dân (10 triệu đồng bào) của tụi bay không thể được tha thứ. Hoặc giả trong tụi bay có đứa uất hận nói lên sự phẫn uất bởi vì bọn VGCS vắt chanh xong bỏ vỏ, coi những thằng Huỳnh tấn Mẫm, mụ Ngô bá Thành, thằng DB giết người Đinh văn Đệ, Thằng Nguyễn văn Binh, bọn MTGP miền Nam thua những con chó ghẻ. Nhìn cách đối xử là đủ rõ. Đừng giả nhân giả nghĩa mầu mè yêu nước: Tàu vào VN trước 30-4-1975 rất lâu, chúng đã điều khiển trận Điện biên phủ, coi Võ nguyên Giáp như cục kít, chính Hồ chí Minh chúng cũng khg coi ra gì, chính Bùi Tín viết trong sách của y sự thật đó. Vậy mà bây giờ, vì ngậm phân của VGCS, mi mới giả ngô giả ngọng lên tiếng rồi cón nói tay không cũng đánh, trên răng dưới dế cũng đánh dù chúng có nguyên tử. Ý mi muốn cho dân VN chết vợi mươi triệu nữa?  Sao mi không hô hào Quân đội Nhân dân đứng lên, như người QG đang kêu gọi họ, quay súng bắn tan bọn bán nước và bắn luôn quân xâm lược? Đàng này mi nói: tay không, chỉ có răng thôi cũng đánh! Sao mi ngu đần xuẩn động quá vậy? Quân đội Nhân dân thì phải bảo vệ nhân dân chứ sao lại bảo vệ Tàu ô chém giết ngư dân? Hồ ngọc Nhuận có mù không mà không thấy Tàu bắt hàng trăm tầu đánh cá của VN, bắy ngư dân đòi tiền chuộc, chém giết ngư dân, cấm cản ngư dân ra đánh cá ở Hoàng Sa là biển của VN, mà HNN lại nói những điều ngu xuẩn? Hoàng Sa, Trường Sa là của VN, hồi mi còn trong QH VNCH mi cũng thấy quân lực VNCH vẫn canh coi và bảo vệ nơi đó. Ngày 19-1-1974 T.C. đem lực lượng hải quân lớn gấp 4 lần đến uy hiếp nên 74 chiến sĩ Hải quân VNCH đã hi sinh cho Tổ quốc. Các Dân biểu có tinh thần QG (đừng nhầm với Nhóm DBQG của VGCS Nguyễn văn Binh gồm hơn 10 người bỏ phiếu theo bọn thiên Cộng hay tay sai VGCS Hồ ngọc Nhuận- Phan xuân Huy) hô hào biểu tình chống đối VGCS và Tàu nhưng Nhóm Dân tộc xã hội tức Nhóm Hồ ngọc Nhuận-Phan xuân Huy không hưởng ứng, về hùa với VGCS Bắc Việt là chẳng thà để cho đàn anh Trung cộng xài còn hơn để cho Mỹ Ngụy là VNCH. Khi những biến cố này nổ ra thì tờ Đại dân tộc của Việt gian Võ long Triều, 2 tờ kia là Điện Tín và Tin Sáng, hè nhau chủi bới và bôi nhọ sự việc theo ý của VGCS Bắc Việt. Đúng là một lũ ăn cơm QG, thờ ma VGCS. Rồi ngày nay thì lu loa lên ra cái điều yêu nước. Đúng là bọn vừa ăn cướp vừa la làng! Ai còn tin được bọn Hồ ngọc Nhuận? Y nói vậy mà không phải vậy vì y đã lừa đảo chính trị nhiều phen rồi. Nhìn cái mặt tàn độc, dã man, gian trá của y là thấy. Chỉ tội cho 10 triệu đồng bào vô tội chết oan và hàng triệu cô nhi, quả phụ cuộc đời sớm đau khổ. Những hồn oan này sẽ đòi mạng tên sát nhân Hồ chó Minh và bọn bay, mở mắt to nhìn quả báo!

Bút Xuân Trần Công Tử   

2012/8/8 Ts Hong Linh <honamtran5@yahoo.fr>
Tới một lúc nào đó. Để làm quên lãng cái bất hãnh CSVN. Chúng nó sẽ lái hận thù thật chống đảng sang hận thù gỉa chống Trung Cộng.

Tạm cho phép vài biểu tình chống Trung Cọng làm xú páp. Chống Pháp thật để xây dựng chế độ CSVN và chống Trung Cọng ở hình thức để kéo dài chế độ.

Hởi chống xâm lăng! Mầy là cái dẻ rách để CSVN dùng hầu phục vụ chế độ.

Hồng Lĩnh
De : Bút Nhóm Goi Ðàn <goidan@yahoo.com>
Envoyé le : Jeudi 9 août 2012 4h04
Objet : Re: [DiendanDanToc] ĐÁNH!!!

Hồ Ngọc Nhuận, một vị Dân Biểu của Quốc Hội Việt Nam Cộng Hòa lại thờ ma Cộng sản. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 được Cộng Sản trọng dụng. Nay lại bày trò kêu gọi ĐÁNH có đáng tin cậy hay không? Xin hãy cảnh giác lời kêu gọi này. Đừng mắc lừa Hồ Ngọc Nhuận, một tên Cộng sản không hơn không kém.
Tâm Bền


2012/8/8 Bút Nhóm Goi Ðàn <goidan@yahoo.com>
Kính Quý Vi Hữu,
     Xin quý vị coi lại ông Hồ Ngọc Nhuận nầy có phải là cựu Dân Biểu VNCH trước 1975 không? Nếu đúng, thì xin quý vị nên coi lại lời kêu gọi nầy. Trước kia, cựu Dân Biểu Hồ Ngọc Nhuận đã từng tiếp tay kẻ xấu quậy nát chế độ VNCH đi đến mất nước và ông ta đã được Cộng Sản trong dụng.

     Tôi có người em họ vì lòng yêu nước, nghe lời mời tham gia vào "Lực Lượng Dân Quân Phục Quốc". Đến ngày hẹn, được tổ chức nầy chở thẳng vào trụ sở cũ của Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát luôn, gỡ lịch mút mùa. Lời nói của những kẻ hai mặt không đáng tin cậy.
     Nếu Tết Nguyên Đán năm 1981, tôi chưa được thả, thì thằng con trai lớn của tôi cũng bị vướng vào sự lường gạt của tổ chức nầy rồi. Cám ơn Trời Phật. Tôi đa nghi mà được việc. Thằng con lớn của tôi "hú hồn"! Suýt đi tù lãng xẹt.

Tâm Bền



HỒ NGỌC NHUẬN: VỀ BÀI PHỎNG VẤN ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG TRÊN ĐÀI RFA NGÀY 13/6/2012


VỀ BÀI PHỎNG VẤN
ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG

CỦA PHÓNG VIÊN QUỲNH CHI ĐÀI RFA NGÀY 13/6/2012.
Nhà báo - Nhân sĩ HỒ NGỌC NHUẬN
Ủy viên Ủy Ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam


Phó Chủ tịch Ủy Ban Mặt Trận Tổ quốc Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh
Tôi hoàn toàn tán đồng những phát biểu của ông Lê Hiếu Đằng trong bài phỏng vấn nầy.
Như về việc công nhận quyền sở hữu đất đai của người dân.Không công nhận tức là phủ nhận công lao của người dân, đặc biệt của nông dân, đời đời đổ xương máu để xây dựng và bảo vệ từng tấc đất và cả đất nước nầy.Không công nhận quyến sở hữu đất đai của ngưới dân tức là tự tay phá đổ cái gọi là "liên minh công nông" nền tảng của chính mình, thẳng thừng hất cẳng những người có công lao cống hiến nhiều nhất cho đất nước, phản lại lời hứa khi kêu gọi kháng chiến giành đôc lập.Có độc lập là có tự do, có độc lập là người cày có ruộng, người ta từng nói như thế. Nhưng tự do lâu nay chỉ là một chiều, còn người cày thì "mất ruộng" , không có quyền sở hữu ruộng đất do ông cha mình cày sâu cuốc bẫm để lại và chính mình vun xới, phải để cho nhà nước quản lý, tức "úp bộ" tất cả... Ai mà không biết cái gọi là "nhà nước quản lý" là như thế nào ở cái đất nước nầy, tức là làm chủ tất. Mà là một thứ làm chủ độc quyền, độc đoán, với một bộ máy quan liêu và tham nhũng nhầt. Bởi ở đây là một đất nước có "chế độ là một". Tất cả các tổ chức định chế chánh trị, kinh tế, xã hội, văn hóa, an ninh, quốc phòng, chánh phủ, quốc hội, tòa án, công an … chung quy chỉ là một. Trong tay một đảng duy nhất mà ngất ngưỡng trên chót vót là một Bộ chánh trị với một ông Tổng bí thư do chính các ông bà đảng viên tự bợ lên, hết đời nầy sang đời khác.


Với một chế độ "là một" như vậy thì bao nhiêu của cải, lợi quyền… cũng phải "thuộc về tay mình" mà thôi. Đến mấy cái hội làng, hội đình, hội miễu, hôi chơi chim chơi cá… cũng phải lọt vô tay họ nắm chóp hết, nói chi đến hội nông dân hay công đoàn. Nhiều đảng viên từ lâu đã từng nửa úp nửa mở tự thán, hoặc tự hào, rằng đây chính là "đảng chủ" chớ không hề là dân chủ. Chớ dân chủ cái kiểu gì mà dân không hề biết đến đại biểu quốc hội, cả khi bị giựt mất khúc ruột của mình là ruộng đất, đại biều quốc hội không hề biết đến dân, chỉ cần biết đảng.
Như về việc phòng chống tham nhũng. Từ mấy chục năm qua, hết Ban Chỉ Đạo nầy đến BCĐ khác, từ trực thuộc Chánh phủ sang thuộc Bộ chánh trị… cũng chỉ là "đánh bùn sang ao". Ai chống tham nhũng thật khi tham nhũng nó lù lù trong nhà mình, sau lưng mình,bên cạnh mình, trên đầu mình? Chống thật là chuốc họa vào thân ngay. Có hai phóng viên, chỉ làm nghề chính đáng là chạy tin đưa tin về chống tham nhũng thôi, trên hai tờ báo của hai đoàn thể rường cột của chế độ, và được khen, được thưởng. Vậy mà cũng bị nhốt. Tất nhiên là với một lý do "cả vú lấp miệng em", không thuyết phục được ai hết., cả người ở trong đảng..Ở Sài Gòn , ngay từ sau năm 1975, có người không phải hạng đảng viên xoàng đã nói: "Chống tham nhũng rồi lấy ai bảo vệ mình". Một cán bộ thuế quan khi bị dồn ép quá tại một phiên tòa đã phải than: "Tôi mà không "ăn" thì phải chịu bị loại". Nhưng ở ngành nào mà không vậy? Cả ở những ngành không có gì để ăn, cũng kiếm đủ cách. Một cán bộ trung cao từng tiết lộ một thông tin của một cán bộ cấp cao cho báo chí: "Chức ủy viên trung ương Đảng cũng phải mua với giá 100.000 đô la Mỹ". Và ông cán bộ cấp cao nầy không phủ nhận.Có chức nào ở đây , từ thấp đến cao, mà không phải mua? Không chỉ mua bán chức, mà còn đủ các thứ khác. Như các loại dự án, các loại giấy phép hay văn bằng…Nhưng mua bán chức là bắt đầu của bắt đầu, để mua bán các thứ khác.Tham nhũng đã trở thành quy luật nội tại cơ bản của cả một guồng máy…Cũng như chế độ phong bì là một thứ văn hóa thời thượng. Trung ương đi công cán ở tỉnh về là có cả cặp phong bì… Địa phương đi công tác Hà Nội cũng phải thủ cả cặp phong bì…Một đại biểu quốc hội, đã được cho nghỉ, từng tuyên bố: "Về địa phương, ai mời họp mà không có phong bì là không đi"… Một đại biểu QH khác, không phải thuộc loại 2 mà thuộc loại cao hơn, đã phải than: "Tham nhũng tới mức nầy thì cả bom nguyên tử cũng có thể tuồn vô nước được"… Ở các cửa khẩu biên giới, dân buôn lậu , để tuồn đủ thứ đồ lậu từ nước ngoài vào, nhất là từ Trung Quốc, đã áp dụng một từ rất "đắt", đó là "làm luật". Ở các nước dân chủ người ta có chế độ "nhà nước pháp quyền". Ở đây, người ta cũng vỗ ngực tự xưng là một "nhà nước pháp quyền", chánh hẩu là một "nhà nước làm luật" , từ trên xuống dưới, với nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Như về đại nạn dân TQ tràn lan khắp nước thì thật đáng sợ… Nhất là ở những vùng có khai thác các loại khoáng sản. Công nhân TQ, doanh nhân TQ đi đâu cũng đụng. Họ còn lấy vợ đẻ con đầy đống. Lên máy bay, vô quán ăn, xuống biển, lên núi đâu đâu cũng nhơn nhơn cặp kè nhơ nhởn lắm… Gần đây thì tràn xuống các vựa cây trái, vựa cá, vựa tôm… ở miền Nam, miền Tây. Để vét cạn, phá hoại cho bẳng hết các tài nguyên ở đây. Như một thứ giặc với nhiều binh chũng mà nhà cầm quyền không thấy , không hay, khi đến cũng như khi đi, thì nói thế nào nếu không là có người chủ trương mở cửa cho họ vô….
Về câu hỏi chót, phóng viên hỏi ông Lê Hiếu Đằng "có được nhiều người trong Đảng CSVN đồng tình" hay không?" Và ông Đằng đã trả lời: "Vấn đề chính là vấn đề tồn vong của đất nước, đặt lợi ích của dân tộc lên trên. Mình có thể hy sinh hay gặp rắc rối. Nhiều người cũng khuyên tôi nhưng tôi nói vấn đề là sự tồn vong của đất nước…" "Nhiều người cũng khuyên", có nghĩa là nhiều người cũng thấy, cũng nghĩ như ông Lê Hiếu Đằng, nhưng còn vì một lý do nào đó mà chưa lên tiếng. Có thể là còn sợ, mà sợ nhất là sợ bị mất đi một tiếng nói can đảm của dân …Nhưng tức nước vỡ bờ, Nhân dân Việt Nam đã có truyền thống yêu nước, lâu đời chống giặc ngoại xâm và đủ thứ giặc khác. Mà không tiếc xương máu. Ở trong Đảng, trước ông Đằng, dù bị trù dập, người ta đã từng thấy có hơn một người không chịu ngồi im, không chịu đồng lõa. Cùng với ông Đằng cũng đã có nhiều người lên tiếng, và cả hành động, cách nầy cách khác. Và sau ông Đằng, chắc chắn không chỉ có một làn sóng, mà nhiều làn song, tùy theo thái độ và hành động của những người có trách nhiệm. Trước khi là người CS họ là người VN. Họ phải thương nước VN, thương dân VN. Nếu họ lập đảng, vô đảng thật sự vì dân vì nước, thì họ phải đặt quyền lợi của dân của nước lên trên lợi ích cá nhân, phe nhóm. Trước hết và ít nhất là có tiếng nói vì sự tồn vong của đất nước, dân tộc./. 
Hồ ngọc Nhuận
 http://nguoilotgach.blogspot.

No comments:

Post a Comment