Hàng giả, bằng giả, chạy thành tích, chạy chức quyền, chạy dự án, chạy tội... đã thành quốc nạn. Trong tất cả những quốc nạn ấy đều bắt nguồn từ sự dối trá. Vậy là dối trá đã thành quốc nạn rồi chăng?
Trên đời, ai chẳng ít lần nói dối, nhưng nói dối đến khi thành quốc nạn thì thật kinh khủng.
Nói dối mãi thành quen, thành tự nhiên, thành "mày phải"... nói dối. Không nói dối không thành gì cả, không được gì cả. Một xã hội ứng xử bằng nói dối là một xã hội đang đứng bên bờ vực thẳm hay đang rơi tự do xuống vực thẳm.
Nói dối với địch để bảo toàn và phát triển cách mạng là điều tốt, nhưng nói dối với dân, nói dối với nhau là sự xúc phạm. Nói dối bào mòn niềm tin đến nỗi khi nói thật người ta cũng chẳng thèm tin nữa. Đó là hậu quả khó cứu chữa.
Tại sao thế giới có ngày nói dối - ngày cá tháng Tư? Là khi quanh năm nói thật mãi cũng nhàm, vậy thì dành 1 ngày nói dối cho hả, cho vui, cho cuộc đời cần nhớ rằng, 364 ngày khác không nên nói dối nữa.
Việt Nam ta chả lẽ cứ nói dối cả 365 ngày? Vậy có nên có 1 ngày nói thật cho Việt Nam? Ngày ấy có thể là ngày 2 tháng Tư, sau ngày nói dối quốc tế?
Bạn muốn có 1 ngày nói thật cho Việt Nam không?
NGUYỄN TRỌNG TẠO
No comments:
Post a Comment