Sau đây chúng tôi xin tường thuật lại một câu chuyện có thật của một vị Linh Mục giải thích cho chúng tôi nghe về lý do tại sao Ngài không còn là Linh Mục nữa và Ngài đã được Giáo Quyền cho phép cởi bỏ áo tu sĩ , để có một cuộc sống ngoài đời bình thường như trăm ngàn giáo dân khác và Ngài đã lập gia đình . Câu chuyện của cựu Linh Mục này do chính Ngài tâm sự với chúng tôi như sau :
Cứ mỗi năm Tết đến , khi tôi còn là Linh Mục , tôi đều về Việt Nam nghỉ phép thường niên 3 tuần lễ , với mục đích duy nhất là chỉ để thăm viếng thân mẫu của tôi đã già yếu , mà người Công Giáo thường xưng hô với thân phụ mẫu của một Linh Mục là Ông Bà Cụ Cố nếu lớn tuổi hoặc Ông Bà Cố nếu còn trẻ tuổi . Năm đầu tiên tôi về thăm thân mẫu của tôi và một hôm , có một cặp vợ chồng quen thân với Bà Cố tức Mẹ tôi , họ nghe được tin tôi từ Hoa Kỳ về thăm Bà Cố , nên họ đến thăm chào hỏi tôi và bà vợ của ông chồng này , tình cờ kể lại cho tôi nghe một câu chuyện khá thương tâm , về một thiếu phụ bị chồng bỏ , ở cùng trong xứ đạo với Mẹ tôi , chị ta rất ngoan đạo , Mẹ tôi cũng biết rõ chị này không bao giờ bỏ Lễ ngày Chủ Nhật . Chị đang phải nuôi 2 đứa con trai , đứa lớn 11 tuổi , đứa nhỏ 9 tuổi , chồng của chị bỏ nhà ra đi , không một lời từ biệt với vợ và 2 con , biệt tăm tích đã gần một năm nay rồi , để đi theo tiếng gọi của tình yêu mới với một cô gái trẻ đẹp , kém chị ta cả chục tuổi .
Hàng ngày chị phải dậy thật sớm thổi mấy nồi xôi đậu xanh và đậu đen , để cùng với đứa con trai lớn mang xôi ra chợ bán , đến gần xế trưa 2 Mẹ con mới trở về nhà , vội vàng ăn uống xong xuôi đâu đấy , rồi 2 Mẹ con lại cùng với đứa con trai út , rời nhà để đi ra chợ làm phu khuân vác , dọn dẹp sạch sẽ cho các sập bán hàng lẻ ở ngoài chợ , 3 Mẹ con làm tới tối mịt mới quay trở về nhà . Ngày nào cũng như ngày ấy , cả 3 Mẹ con không được nghi ngơi , ngoại trừ sáng sớm ngày Chủ Nhật , 3 Mẹ con đi dự Thánh Lễ xong , lại ra chợ tiếp tục làm những công việc hàng ngày mà 3 Mẹ con vẫn làm và kể từ khi chồng chị bỏ nhà ra đi , 2 đứa con chị phải nghỉ học ở nhà giúp đỡ Mẹ những công việc lao động vừa được kể trên , mới kiếm được đủ tiền nuôi sống 3 Mẹ con cho đến ngày hôm nay .
Tôi vừa nghe kể xong câu chuyện này , động lòng thương xót và tội nghiệp cho 2 đứa trẻ nhỏ không được đi học , nên tôi liền yêu cầu cặp vợ chồng này , hãy dẫn tôi đến thăm 3 Mẹ con chị ta ở tại nhà chị ta , để tôi nói cho người Mẹ biết là tôi sẵn sàng giúp đỡ chị , bằng cách bảo trợ tài chánh cho 2 đứa con chị được tiếp tục cắp sách đi học trở lại , cho tới khi chúng học xong bậc trung học . Sau khi chị nghe tôi nói thế , chị tỏ ra rất xúc động , chị nói :
- Con xin hết lòng đội ơn Cha , những điều Cha nói làm con cứ ngỡ là con đang nằm chiêm bao , vì đây là điều ước mong duy nhất của con , mà hàng ngày con cầu xin Chúa ban xuống cho con cách riêng , để làm sao con có thể đưa 2 con của con trở lại trường học , như trước kia hàng ngày , chồng của con vẫn đưa 2 con đến trường , khi anh ấy vẫn còn ở nhà với con . Giờ đây thật là sung sướng hạnh phúc biết bao cho con và 2 con của con , vì Cha đã thay mặt Thiên Chúa đến đây để đáp ứng lời cầu nguyện của con từ bấy lâu nay .
Nhờ vào số tiền hàng năm của tôi gửi về cho chị và chị coi tôi như là người Bố đỡ đầu tinh thần cho 2 con của chị , để giúp đỡ cho 2 cháu được tiếp tục đi học , như tôi đã hứa và sau khi chị trang trải tiền học phí , tiền mua sách vở cho 2 con , chị cho tôi biết vẫn còn dư thừa chút đỉnh , nên 2 cháu không cần phải làm bất cứ một công việc gì nặng nhọc , để phụ giúp chị như trước kia nữa , mà chúng chỉ biết vùi đầu vào sách vở , đến cuối năm cả 2 cháu đều được lãnh nhận phần thưởng danh dự , là 2 học sinh giỏi nhất lớp , được nhà trường khen thưởng và mỗi cháu còn nhận được một trăm Mỹ kim của tôi với tư cách là Bố đỡ đầu tinh thần của chúng từ Hoa Kỳ gửi về , để tưởng thưởng cho chúng học giỏi . Như đã nói ở phần trên , mỗi năm tôi về Việt Nam một lần , để thăm nom sức khoẻ của thân mẫu tôi , mỗi lần về như thế , tôi đều có ghé nhà chị ta để đón 2 đứa con của chị về nhà Mẹ của tôi ăn cơm vài ba lần và để thăm hỏi sức khoẻ của chúng , đồng thời cũng để kiểm điểm lại sự học hành của chúng xem chúng học hành tới đâu . Lẽ dĩ nhiên , những lần tôi đến đón chúng về nhà Mẹ tôi , thì không bao giờ có Mẹ chúng đi theo chúng .
Qua những kinh nghiệm trong công tác Tông Đồ Mục Vụ của tôi là một Linh Mục cho tôi biết , việc gì phải đến thì nó sẽ đến , ngoại trừ Thiên Chúa hay Thượng Đế ra , không ai có thể biết trước được việc gì sẽ xẩy đến cho mình . Tất cả 6 lần trong 6 năm liên tục , tôi về Viêt Nam để thăm viếng thân mẫu tôi và cũng như mọi năm , trong thời gian 3 tuần lễ tôi ở nhà Mẹ tôi , tôi đều có đến đón 2 đứa con tinh thần của tôi về nhà Mẹ tôi ăn cơm và trò chuyện với chúng vài tiếng đồng hồ , xong rồi tôi lại lái xe đưa chúng về nhà Mẹ của chúng , thả chúng xuống trước cửa nhà , mà tôi không cần phải xuống xe để dẫn chúng vào nhà , lúc đón cũng như lúc đưa chúng về , chỉ có một lần Mẹ chúng thấy tôi tới , thì chị vội vàng chạy ra chỗ xe tôi đang đậu để chờ chúng , chị mời tôi vào nhà uống trà , có 2 đứa con cũng ngồi cùng cả đấy , chúng tôi trao đổi với nhau vài ba câu chuyện xã giao , kéo dài khoảng 15 phút , thì tôi đứng dậy xin cáo biệt chị ra về , vì còn phải chở Mẹ tôi đưa tôi đến thăm Cha Chánh Xứ họ đạo Nhà Thờ Tân Định , như đã có hẹn trước với Ngài .
Tôi vừa nghe kể xong câu chuyện này , động lòng thương xót và tội nghiệp cho 2 đứa trẻ nhỏ không được đi học , nên tôi liền yêu cầu cặp vợ chồng này , hãy dẫn tôi đến thăm 3 Mẹ con chị ta ở tại nhà chị ta , để tôi nói cho người Mẹ biết là tôi sẵn sàng giúp đỡ chị , bằng cách bảo trợ tài chánh cho 2 đứa con chị được tiếp tục cắp sách đi học trở lại , cho tới khi chúng học xong bậc trung học . Sau khi chị nghe tôi nói thế , chị tỏ ra rất xúc động , chị nói :
- Con xin hết lòng đội ơn Cha , những điều Cha nói làm con cứ ngỡ là con đang nằm chiêm bao , vì đây là điều ước mong duy nhất của con , mà hàng ngày con cầu xin Chúa ban xuống cho con cách riêng , để làm sao con có thể đưa 2 con của con trở lại trường học , như trước kia hàng ngày , chồng của con vẫn đưa 2 con đến trường , khi anh ấy vẫn còn ở nhà với con . Giờ đây thật là sung sướng hạnh phúc biết bao cho con và 2 con của con , vì Cha đã thay mặt Thiên Chúa đến đây để đáp ứng lời cầu nguyện của con từ bấy lâu nay .
Nhờ vào số tiền hàng năm của tôi gửi về cho chị và chị coi tôi như là người Bố đỡ đầu tinh thần cho 2 con của chị , để giúp đỡ cho 2 cháu được tiếp tục đi học , như tôi đã hứa và sau khi chị trang trải tiền học phí , tiền mua sách vở cho 2 con , chị cho tôi biết vẫn còn dư thừa chút đỉnh , nên 2 cháu không cần phải làm bất cứ một công việc gì nặng nhọc , để phụ giúp chị như trước kia nữa , mà chúng chỉ biết vùi đầu vào sách vở , đến cuối năm cả 2 cháu đều được lãnh nhận phần thưởng danh dự , là 2 học sinh giỏi nhất lớp , được nhà trường khen thưởng và mỗi cháu còn nhận được một trăm Mỹ kim của tôi với tư cách là Bố đỡ đầu tinh thần của chúng từ Hoa Kỳ gửi về , để tưởng thưởng cho chúng học giỏi . Như đã nói ở phần trên , mỗi năm tôi về Việt Nam một lần , để thăm nom sức khoẻ của thân mẫu tôi , mỗi lần về như thế , tôi đều có ghé nhà chị ta để đón 2 đứa con của chị về nhà Mẹ của tôi ăn cơm vài ba lần và để thăm hỏi sức khoẻ của chúng , đồng thời cũng để kiểm điểm lại sự học hành của chúng xem chúng học hành tới đâu . Lẽ dĩ nhiên , những lần tôi đến đón chúng về nhà Mẹ tôi , thì không bao giờ có Mẹ chúng đi theo chúng .
Năm nay tôi về VN là lần thứ 6 như mọi năm , để thăm Mẹ tôi . Cũng như thường lệ , tôi lái xe đến đón 2 đứa con tinh thần , luôn luôn chúng nó đã đứng chờ sẵn ở trước cửa nhà , khi xe tới , chẳng cần phải nói lời nào , tự động chúng mở cửa xe phía sau và leo lên xe ngay . Nhưng lần này , khác hẳn những lần trước , chỉ thấy Mẹ chúng đang đứng chờ trước cửa nhà và khi xe của tôi vừa chạy tới , thì chị chạy vội ra , mời tôi vào trong phòng khách ngồi chờ 2 cháu , chị cho biết là 2 cháu còn đang mắc bận thay áo quần trong phòng tắm . Trong lúc tôi ngồi trong phòng khách đợi 2 cháu , thì chị ngồi trên chiếc ghế cách xa , đối diện với tôi và nói :
- Thưa Cha , con hết lòng tạ ơn Cha đã giúp đỡ cho 2 đứa con của con được đi học liên tục gần 6 năm qua , ơn trời biển bao la này của Cha dành cho 2 con của con , tất cả chúng con không biết đến bao giờ mới có thể đền đáp lại ơn này cho Cha , nhưng chúng con sẽ luôn luôn ghi tạc ơn này tận đáy lòng chúng con , cho tới khi chúng con lìa đời . Hôm nay con dám mạnh dạn , để xin Cha cho phép con được bầy tỏ sự thầm kín chân thành nhất từ đáy lòng của riêng con với Cha , là xin Cha bảo lãnh cho 2 đứa con của con được sang Hoa Kỳ tiếp tục sự học của chúng , để chúng nó có một cơ hội tiến thân trên con đường học vấn và nhờ đó , chúng nó sẽ có thể trở thành những nhân tài nổi danh trên thế giới mai sau , góp phần làm vẻ vang cho dân tộc Việt Nam ở quốc ngoại .
- Thưa Cha , con hết lòng tạ ơn Cha đã giúp đỡ cho 2 đứa con của con được đi học liên tục gần 6 năm qua , ơn trời biển bao la này của Cha dành cho 2 con của con , tất cả chúng con không biết đến bao giờ mới có thể đền đáp lại ơn này cho Cha , nhưng chúng con sẽ luôn luôn ghi tạc ơn này tận đáy lòng chúng con , cho tới khi chúng con lìa đời . Hôm nay con dám mạnh dạn , để xin Cha cho phép con được bầy tỏ sự thầm kín chân thành nhất từ đáy lòng của riêng con với Cha , là xin Cha bảo lãnh cho 2 đứa con của con được sang Hoa Kỳ tiếp tục sự học của chúng , để chúng nó có một cơ hội tiến thân trên con đường học vấn và nhờ đó , chúng nó sẽ có thể trở thành những nhân tài nổi danh trên thế giới mai sau , góp phần làm vẻ vang cho dân tộc Việt Nam ở quốc ngoại .
Tôi cố gắng ngồi yên lặng để nghe chị nói hết lời , chứ thực ra , vừa nghe chị nói đến câu làm giấy hôn thú giả , thì tôi đã hết hồn , cảm tưởng như có quân khủng bố đang đặt trái bom dưới nệm ghế tôi ngồi và tôi cố gắng lấy lại sự bình tĩnh , để giải thích cho chị hiểu rõ rằng :
Đối với Luật Công Giáo , không bao giờ cho phép một Linh Mục làm một điều gì dối trá trước mặt Chúa và hơn thế nữa , đối với luật pháp Hoa Kỳ lại càng chết tươi , ăn năn tội chẳng kịp , hành động giả vờ lấy nhau làm vợ làm chồng , không chóng thì muộn cũng sẽ bị chính quyền Hoa Kỳ phát giác , tới lúc đó người phối ngẫu ở Hoa Kỳ , sẽ được mời đi nghỉ mát nhiều năm trong trại tù và có thể cộng thêm một số tiền phạt vạ nữa ; còn người phối ngẫu từ nước ngoài tới , thì ở trong tư thế sẵn sàng khăn gói quả mướp , chờ ngày lên đường bị tống xuất trở về quê cũ . Vì mới cách đây vài năm tại tiểu bang California , chính quyền tiểu bang hợp tác với chính quyền liên bang , đã khám phá ra cùng một lúc , nhiều cặp vợ chồng giả vờ lấy nhau ( Fraud Marriage ) , nhưng không hề ăn ở với nhau một ngày nào và để áp dụng đúng theo Luật Di Trú Hoa Kỳ ( US Immigration Law ) đã quy định , thì tất cả những người phạm pháp này , đều bị truy tố ra Toà Án Di Trú ( US Immigration Court ) xét xử .
Đúng 1 năm sau , sau khi tôi được Giáo Quyền cho phép tôi trở thành thường dân , tôi đã giữ đúng như lời thề hứa trước kia với chị và tôi đã trở về VN cưới chị làm vợ và đã đưa cả 3 Mẹ con chị sang Hoa Kỳ chung sống với tôi . Đến lúc này , tôi mới hiểu rõ rằng , trong mỗi một cuộc sống của con người trên trần thế , dù lập gia đình hay sống độc thân , trong mọi hoàn cảnh khác biệt nhau và trong mọi môi trường sinh sống khác biệt nhau , mỗi người đều phải trả cho cái giá đắt hoặc rẻ của nó , mà mỗi người đã tự chọn lựa môi trường cho cuộc sống của mình .
- Tôi biết Cha có một đời sống rất thánh thiện ( Religious life ) với lòng tự tin mãnh liệt ( Strongly self-confident ) vào Đấng Quyền Năng Tối Cao sáng tạo ra trời đất và con người chúng ta , đó là 2 yếu tố tiên quyết , cần phải có đối với những vị tu hành thuộc bất cứ tôn giáo nào , mà Cha đã có , nhưng trên thực tế , nếu có 2 yếu tố này vẫn chưa đủ sức lực , để chống chọi lại những cạm bẫy cám dỗ của đồng tiền và tình dục , mà chúng ta luôn luôn cần phải ý thức và tự cảnh giác lòng mình trước những cạm bẫy cám dỗ này , kẻo không , chúng ta sẽ bị rơi vào cạm bẫy , rồi tới lúc đó lại đổ vạ cho ma quỷ cám dỗ chúng ta . Vậy xin Cha hãy ghi nhớ 2 câu nói sau đây trong đời sống tu hành của chúng ta là :
Phòng Bệnh Hơn Chữa Bệnh và Lúa Chín Đầy Đồng , Nhưng Thợ Gặt Thì Ít , chứ không thiếu như nhiều người tưởng lầm . Nhiều lúc ngồi một mình thầm lặng để suy ngẫm lại những lời nhắn nhủ này , tôi mới cảm thấy thấm thía cho cuộc đời hiện tại của tôi .
Phó Tế Nguyễn Mạnh San
No comments:
Post a Comment