Tuesday, 21 August 2012

Có nên lật lại lịch sử? _ DCH

 6-2012

Lời đầu tiên tôi xin chân thành cảm ơn Dân Làm Báo đã tạo ra một không gian mở cho chúng ta tranh luận và góp ý kiến trong công cuộc dân chủ hóa, xóa ách độc tài của dân tộc. Xin nói qua về bản thân tôi. Tôi còn rất trẻ, cũng chỉ 30 tuổi xuân xanh. So với các bác, anh chị ở đây thì tôi chỉ là bậc hậu sinh. Nhưng tôi dám viết và sẽ còn viết cho đến khi nào không còn đảng cộng sản và những trò đê hèn của họ trên quê hương Việt Nam thì thôi. Tôi cũng không phải là một nhà văn, không phải một nhà phê bình, tôi cũng chỉ là một kỹ sư kỹ thuật. Chính vì vậy, cách hiểu, cách viết của tôi chưa hẳn đã là hay, là đúng. Tuy nhiên tôi cho đó là suy nghĩ của bản thân tôi. Qua không gian mở của DLB tôi muốn chúng ta cùng tranh luận để đưa đến mục đích cao cả nhất: Dân chủ, tự do cho dân tộc.

Tôi có viết ở bài: “Đôi lời tâm sự” trong đó có một phần tôi đề cập đến việc chúng ta có nên lật lại lịch sử hay không. Và cộng thêm với hai bài viết, comment trong hai bài đó của anh kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh. Tôi thật sự cảm phục anh ở trình độ hiểu biết và cách trình bày xúc tích, dễ hiểu. Tôi thấy mình cũng là dân kỹ thuật như anh nhưng kém anh xa về tư duy chính trị. Tôi rất cảm phục với những ý tưởng của anh.
Tuy vậy, tôi có điều muốn tâm sự với anh cùng các bạn đọc có cùng suy nghĩ ở điểm có nên lật lại lịch sử hay không? Vì vậy tôi hi vọng với bài viết này, ý kiến của tôi sẽ cùng anh và bạn đọc mở ra hướng đi chung nhất cho con đường của dân tộc.

Tôi có biết việc nếu chúng ta bắn vào lịch sử một viên đạn thì sẽ nhận lại một quả mìn. Hay còn một câu nữa đó là: “Oan oan tương báo”. Đó là sự thực, tôi rất tâm đắc với điều này. Vì chúng ta đang hướng tới tương lai tốt đẹp. Cái mà chúng ta cần nhìn vào đó là cách làm để giải quyết vấn đề trước mắt cho một tương lai tươi sáng. Đó là một ý tưởng hay và có tính nhân vân sâu sắc. Tuy nhiên theo quan điểm của tôi, ý tưởng đó chỉ đúng trong hoàn cảnh khác. Còn với hoàn cảnh của dân tộc Việt Nam chúng ta thì việc quên đi quá khứ. Hay nói đúng hơn là không lật lại lịch sử sẽ không thể giúp chúng ta thành công trong việc giải phóng dân tộc dưới ách thống trị của cộng sản. Lý do nào mà tôi có suy nghĩ như thế? Sau đây là những lý do của tôi.

Đầu tiên, đảng cộng sản chứ không phải ai chính là người luôn luôn lật lại quá khứ. Họ lật lại quá khứ hàng ngày, hàng giờ với những luận điệu: Giặc Mỹ xâm lược, Chính phủ ngụy quân ngụy quyền… Chúng ta ai cũng biết người Mỹ không hề xâm lược như cách hành sử của anh bạn hàng xóm 16 chữ vàng. Chúng ta cũng biết chính quyền VNCH không phải là ngụy vì họ không bán nước như đảng cộng sản. Đời sống nhân dân Miền Nam trước 1975 thế nào ai cũng rõ. Vậy chính đảng cộng sản đang dùng vũ khí: "Chửi rủa quá khứ và lịch sử” để gây áp lực lên nhân dân, tuyên truyền cho sự thống trị của mình. Nếu không dùng chính phương thức "Gậy ông đập lưng ông” thì đời nào cộng sản thất bại.

Thứ hai, đó là cộng sản cũng luôn tự cho mình có công giải phóng dân tộc, có công đem lại cuộc sống cho nhân dân. Chính việc nói dối, nói láo về lịch sử của họ về công trạng đã khiến cho nhân dân ta dễ dàng bị lầm tưởng. Chính cái lịch sử giả dối với Lê Văn Tám, Cải cách ruộng đất, công hàm 1958… đã khiến cho biết bao thế hệ bọ nhồi nhét, hi sinh vô ích cho đảng. Lật lại lịch sử chính là lật ra được cái bản chất xấu xa của đảng cộng sản. Nỗ lực này sẽ khiến cho cái mặt nạ nhân từ của đảng cộng sản phải rơi xuống. Nhân dân ta sẽ thoát khỏi tư tưởng "Nhờ có đảng”, họ sẽ không hèn nữa, không ngộ nhận nữa. Khi nhận thức về lịch sử thay đổi, việc đi đến lật đổ đảng cộng sản không còn là việc bất khả thi. Khi người dân nhận ra ngay từ xưa họ đã bị đảng cộng sản lừa bịp. Họ sẽ có một con đường chung, một cái nhìn chung để đồng lòng lật đổ cộng sản.

Thứ ba, Đảng cộng sản Việt Nam luôn thần thánh hóa sự cao đẹp của ông Hồ. Hình ảnh đó được tô vẽ lung linh. Đã có nhiều người dân ghét đảng cộng sản, nhưng họ vẫn thần tượng ông Hồ. Vì thế ý chí đấu tranh của họ không còn. Đó là mưu sâu, kế hiểm của cộng sản. Là bức bình phong, quân bài chiến lược của họ. Hình tượng ông Hồ đã bị bóp méo, ông không tốt đẹp như những gì đảng cộng sản tuyên truyền. Có lẽ tôi không cần nhắc lại nữa vì bây giờ ai cũng biết cả rồi. Việc xây dựng nên hình ảnh ông Hồ không thật đã góp phần lừa bịp và làm suy giảm ý chí đấu tranh của nhân dân ta từ bao đời nay. Chúng ta phải lật chiếc mặt nạ này ra. Không cách nào chúng ta phải lật lại lịch sử, phân tích đúng sai của ông Hồ và đảng cộng sản. Việc này là tất yếu chứ không phải đơn thuần là chỉ trích cá nhân. Nếu việc chỉ trích đó là đúng, là có lợi cho lịch sử, cho dân tộc tại sao không được làm?

Thứ tư, việc lật lại lịch sử là trả lại cho lịch sử sự thật mà nó phải có, phải tồn tại. Đó cũng là phù hợp với quy luật nhân quả của nhà Phật. Cái gì đúng phải trả về chân giá trị của nó. Nếu chúng ta muốn lịch sử trả về chân giá trị thì không còn cách nào khác là lật lại lịch sử cả. Việc lật lại lịch sử không làm cho nhân dân ta chia rẽ như một số ý kiến. Theo tôi khi sự thật sáng tỏ, sự nghi kị không còn, chúng ta sẽ yêu thương nhau hơn, đoàn kết hơn. Chính quá khứ đau thương, lịch sử láo toét của đảng cộng sản đã khiến cho phần con lớn hơn phần người trong một bộ phận lớn nhân dân ta. Nếu lật lại lịch sử giúp cho họ nhận ra sai lầm cũng là điều nên làm lắm chứ. Nếu không lật lại lịch sử thì những thế hệ u mê trước tôi, thế hệ tôi và nhất là thế hệ sau tôi sẽ thế nào? Hay lại bị mê hoặc bởi thứ lịch sử bịa đặt của cộng sản. Trách nhiệm đó chúng ta phải làm, sẽ làm cho đến khi nào lịch sử phải được trả lại công bằng thì thôi.

Chúng ta nên lật lại lịch sử và phân tích sự thần thánh của ông Hồ. Vì lịch sử và hình tượng ông Hồ đang làm chết dần chết mòn cuộc dân chủ hóa Việt Nam. Ông Hồ và đảng cộng sản đã sai từ quá khứ thì không có lý do gì chúng ta phải bao che, phải lẩn tránh nó. Lẩn tránh quá khứ, sự thật chính là bao che cho cái xấu, là có tội với lịch sử và dân tộc. Chúng ta không thể quên đi tội ác của kẻ giết người vì đó là quá khứ. Vì đó là có tội với những người đã khuất oan ức, mà số người đó là quá nhiều ở Việt Nam. Nếu không lật lại lịch sử thì biết bao gương yêu nước nhưng bị chết oan khuất, hoặc không được công nhận công lao đúng mức vì không phục đảng của những chí sỹ như: Phan Chu Trinh, Trần Trọng Kim… sẽ để ai phán xét. Như vậy chúng ta càng có tội với cả quá khứ, hiện tại và tương lai. Hãy để sự thật lịch sử như một tia nắng mặt trời soi sáng đêm đen lịch sử của đảng cộng sản tạo ra. Chỉ có lật lại vấn đề một cách nghiêm túc mới có thể làm được. Và cuối cùng, nếu chúng ta trả cho lịch sử sự thật thì chính là nhát kiếm kết liễu sự giả dối của đảng cộng sản.

Trên đây chỉ là ý kiến của riêng tôi. Một người hậu sinh nhưng thực sự khao khát cháy bỏng sự thật lịch sử nhằm đánh tan ách thống trị của đảng cộng sản.
Xin chân thành cảm ơn DLB và bạn đọc!
Đặng Chí Hùng

No comments:

Post a Comment