Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (1)
Biển Đông như đang dịu xuống sau khi Ngoại trưởng các quốc gia trong khối ASEAN và Trung Cộng đã chính thức thông qua bản tuyên bố ứng xử biển Đông (DOC). Nhưng giá trị của loại văn kiện thiếu sự ràng buộc này đã khiến cho giới quan sát chính trị nghiệm sâu hơn cái câu:- “Xây thành đắp lũy thật cao để chiếm. Ký kết hiệp ước thật nhanh để vi phạm”..!
Và có lẽ, câu nói này thật khá phù hợp cho cách ứng xử của Trung Cộng. Bởi, biển Đông cuộn sóng hay bình yên cũng đều do quốc gia có thái độ ngạo ngược này! Do thế, hội nghị của các nngoại trưởng ASEAN tại Bali-Indonesia vẫn không làm nguội được mặt phẳng truyền thông Việt ngữ đang tràn ngập các câu hỏi mà chủ yếu xoáy sâu vào một điểm lớn là:
- Vì sao Trung Cộng gây hấn Việt Nam vào lúc này?
- Liệu có giải pháp khả thi nào để bảo vệ Việt Nam trước sự gia tăng gây hấn của Trung Cộng?…vv..vv…
Vậy trả lời cho các câu hỏi này sẽ ra sao?
Thật không dễ một chút nào, vì muốn tìm hiểu hết lòng dạ của một con người thì cũng đã là chuyện khó! Huống hồ chi; giải đoán dã tâm tham vọng hải hà của một quốc gia mà vốn dĩ muôn đời không từ bỏ mộng bá quyền về phương Nam, thì e là, việc lý giải về đại sự này lại càng khó hơn…!
Tuy nhiên, phàm là chính trị thì phải có căn cơ lý thuyết của nó, có như vậy người ta mới dựa vào đó để đề ra chính sách rồi thực thi, trong trường hợp Trung Cộng cố tình gây hấn Việt Cộng lần này cũng thế, ắt phải có nguyên nhân cần tìm hiểu!
Riêng với người viết đối với sự kiện này thì không có gì ngạc nhiên! Vì, gần 1 năm trước, khi lượng định về mối quan hệ Việt-Trung, tác giả Nguyễn Duy Thành đã đưa ra một tiên đoán gần như khẳng định trong bài báo: LUẬN BINH PHÁP TÔN TỬ TRONG NAM TIẾN VÀ PHÁT SÚNG NGUYỄN VĂN THIỆU.. ..PẰNG.. ..! mà nguyên văn đoạn nhận định đó như sau:
“… Căn cứ vào một số sự kiện từng xảy ra trên thế giới, nhất là đối với các quốc gia từng chịu sự chi phối của Trung Cộng, có thể đưa ra một tiên đoán cũng là sự cảnh báo với các nhà lãnh đạo Việt Nam rằng. Khi vào thời điểm khả dĩ làm chủ được tình hình, thì Trung Cộng không cần thiết đến chế độ cộng sản Việt Nam tồn tại nữa hay không! (…). Đặc biệt, khi chiến lược của Trung cộng bị phản kháng bằng những cuộc xuống đường biểu tình, thì Bắc Kinh càng gây rối loạn an ninh, tạo ra khủng hoảng xã hội càng nhiều theo Kế: SẤN HỎA ĐẢ KIẾP, nghĩa là (đốt lửa rồi theo lửa mà hành động) thì họ càng có lợi nhanh hơn trong kết quả khống chế Việt Nam …” ( ngưng trích)!
Nhận định này nằm ở 1 trong 2 bài viết dưới dạng khảo cứu, nên sẽ mãi có giá trị bởi tính định hình chiến lược của Trung Cộng, mà tất cả mọi phân tích và lập luận đưa ra đều dựa trên nhiều tham khảo và so sánh từ Học Thuyết Monroe mà gần 200 năm trước đã thành công góp phần minh tạo ra một quốc gia Hoa Kỳ vĩ đại như ngày nay. Đồng thời, Binh Pháp Tôn Tử là bộ binh học truyền thống từng một thời phong vũ cũng đã góp phần kiến tạo nên Trung Hoa hùng cứ một phương!
Cả 2 yếu tố chính trị ngoại giao và chiến lược quân sự nói trên đều đang được Trung Cộng áp dụng để chi phối Việt Nam và Châu Á – Thái Bình Dương. Nhằm hiểu sâu hơn về bài viết mà bạn đang đọc, rất trân trọng mời độc giả vào Google để tìm đọc thêm 2 bài viết nói trên có tựa là:
1) LUẬN BINH PHÁP TÔN TỬ TRONG NAM TIẾN VÀ PHÁT SÚNG NGUYỄN VĂN THIỆU.. ..PẰNG.. ..!
2) VIỆT CỘNG SẼ BỊ CHIẾU TƯỚNG TRÊN BÀN CỜ TAM QUỐC.
Tuy nhiên, để có được trả lời cho các câu hỏi nêu trên thì xin khái quát chung hoàn cảnh và động cơ của phía quốc gia chủ động thực hiện hành động khiêu khích, đó là:
TẠI SAO TRUNG CỘNG CỐ TÌNH GÂY HẤN VIỆT NAM VÀO THỜI ĐIỂM NÀY???
Muốn thấy điều đó thì phải cụ thể hóa từng chi tiết mà trước hết là:
ĐỐI NGOẠI CỦA TRUNG CỘNG:
Quan sát trên diện rộng quốc tế thì Bắc Kinh đang ở thế thượng phong vì lắm tiền nhiều của. Những điểm lợi bất ngờ mà có thể trong tương lai Trung Cộng sẽ gặt hái được nhiều thành quả hơn đối thủ của mình là Hoa Kỳ, đó là: Một loạt “đồng minh cà chớn” của Hoa Kỳ tại khu vực Trung Đông và Bắc Phi bị sụp đổ. Trung Cộng từng trải qua giai đoạn vung tiền ném bạc để thu phục đàn em, nhưng đã cô đơn trước sự “ chung thủy vì Cà rốt” với Hoa Kỳ của các nhà lãnh đạo tại khu vực này…!
Nay, sự sụp đổ các thể chế độc tài và mức độ xáo trộn xã hội ngày một trầm trọng tại đây đang hối thúc các nhà hoạch định chính sách Hoa Kỳ soạn gấp một chiến lược mới để phù hợp với tình hình mới, nếu không muốn nói trên mặt căn bản cơ sở thượng tầng của đồng minh thì Washington phải làm lại từ đầu. Sự bất lợi này của Hoa Kỳ đang mở ra cho Trung Cộng một cơ hội tranh giành tìm kiếm đàn em về phe của mình mà “ trò chơi chính trị” đang đặt ra theo luật giang hồ là ai nhiều tiền thì ( có lẽ) thắng, và thí điểm cho cuộc chơi đang bắt đầu từ Ai Cập – Một đàn em, một cánh tay phải của Hoa Kỳ vừa bị gãy thì lập tức Trung Cộng xách Vali đến thăm xã giao ngay, trong khi phe Tổng Thống Obama đang bị phái Cộng hòa giành chiếm được cái Búa giữ kho tiền..!
Ngay vào lúc Hoa Kỳ đang gải đầu tính toán… thì Bin Laden chết…! Tuy kịch bản tiêu diệt trùm khủng bố do đội đội đặc nhiệm Team Six thủ vai chính đã diễn.. diệt ..hết sức ..chớp nhoáng ..và.. “hay cực kỳ” hơn … bất cứ bộ phim hành động nào của Hollywood. Nhưng quốc hội Mỹ cũng “cực kỳ” thất vọng khi cảnh màn cuối hạ xuống thì để lộ bộ mặt vàng khè của giới cầm quyền Pakistan ham ăn nhiều… cà rốt nhưng không chịu leo núi bắt khủng bố…!
Mâu thuẫn giữa Hoa Kỳ và quốc gia Hồi giáo này càng nóng và cay lên như nồi Cà ri dê..!
Trung Cộng lại có thêm một cơ hội nữa! Và dịp may lại tới..!
Vì muốn tiếp tục kéo bài nước đôi để giữ nguyên củ Cà rốt, Thủ tướng Pakistan hậm hực la hét lên để muốn Washington nghe cho rõ ràng là:
-“Ăn Cà rốt của Mỹ nhiều rồi ..chán quá..! Bây giờ thử Cà rốt của Tàu ..xem sao!”.
Cũng là “dân chơi” vừa đu dây vừa xào bài ba lá nhưng bản lĩnh thì hơn Việt Cộng rất nhiều..! Giới cầm quyền Pakistan nói ngày trước là hành động ngay..như ..một ”đại ca” thứ thiệt..! Ngày 17 tháng 5 năm 2011, Tổng Thống quốc gia Hồi giáo này là Yu Suf Raza Gilari chính thức sãi bước trên thảm đỏ của Bắc Kinh.
Nhanh như chớp, lập tức Trung Cộng lợi dụng ngay và ra lệnh cho truyền thông mở hết công suất để đánh bóng chuyến đi, nhằm chuyển tải thông điệp mạnh đến với các quốc gia Hồi giáo mà đại loại là: Hình ảnh ông Mao Xếnh Xáng trên đồng bạc Nhân Dân Tệ cũng đẹp trai đâu thua gì ông Washington trên tờ Dollar! Vậy ai cần bao nhiêu thì cho mượn không tính tiền lời, thái độ này của Trung Cộng như một cú “trợn mắt cắn môi” để làm le với Mỹ!
Hiện cảnh chính trị thế giới vừa tóm lược lại theo kiểu… vui tai là như vậy! Nhưng điểm quan trọng nhất đáng chú ý để xác quyết vấn đề là: Các nhà hoạch định chính sách của Trung Cộng đã nhận ra thế thuận lợi (về thời điểm) của mình trên chính trường quốc tế qua 2 mặt:
1) Hoa Kỳ phải mất thời gian thu vén chiến trường và định hình bố trí lại chiến lược trên thế giới, và Trung Cộng cũng nhận ra mũi nhọn lớn nhất của Hoa Kỳ đang hướng về Châu Á-Thái Bình Dương, nhưng phải mất thời gian xây dựng lại nền móng sau nhiều năm ngưng trệ quan hệ!
2) Trung Cộng không còn sợ Nhật Bản ganh tranh ngôi vị siêu cường số 2 của mình vì “ông trời đã bị lé mắt” nên giúp họ bằng một cơn sóng thần..!
Các lợi ích hiếm hoi này của Trung Cộng không chỉ rơi vào thời điểm xảy ra vụ gây hấn tàu Bình Minh 02, mà có thể, còn kéo dài đến cuối nhiệm kỳ 1 của Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama! Cũng chính vì thế, Trung Cộng cố tình dùng lực lượng quân sự đội lốt tàu dân sự để quấy phá toàn bộ khu vực, và trường hợp gây hấn Việt Nam cũng nằm trong xâu chuỗi diêu phô sức mạnh này! Và cường độ gây hấn của Trung Cộng sẽ tăng hay giảm thì tùy thuộc vào phản ứng tự vệ của từng quốc gia bị gây hấn; nếu cứng rắn “liều mạng” thì Trung Cộng sẽ lùi, còn nếu “an phận” thì “cái lưỡi bò liếm sạch”..!
Riêng trường hợp của Việt Nam thì khác, có thể mạnh dạn đưa ra nhận định rằng: Trung Cộng sẽ tiếp tục phá rối nhằm hướng dư luận ra biển Đông để trên đất liền họ tiếp tục bành trướng theo kế hoạch kinh tế “Trung Béo Việt Teo” của họ..!
Tuy nhiên, trên chính trường quốc tế thì Trung Cộng thuận lợi như thế, nhưng nội tình quốc gia của họ như thế nào, và phải chăng, đây là điểm chủ yếu để tạo nên sự gây hấn Việt Nam?! Vậy cũng nên tìm hiểu phần tiếp theo là:
ĐỐI NỘI CỦA TRUNG CỘNG:
Đã có nhiều học giả trong và ngoài nước phân tích nhiều về các mặt khó khăn tại quốc nội Trung Cộng, thiển kiến không cần bàn lại, mà chỉ nêu ra một vài điểm mới cần nhấn mạnh qua tai nghe mắt thấy tại quốc gia của họ, đó là:
1) Áp lực to như ông trời mà giới đương quyền Bắc Kinh phải cấp tốc giải quyết là tính hung hăng hiếu chiến của giới quân đội giải ngũ phục viên, mà đa số họ thuộc vào lứa tuổi 55-65 từng tham chiến hay thân nhân đồng chí của họ đã can dự và thiệt mạng trong trận chiến biên giới Việt-Trung ngày 17 tháng 2 năm 1979, mà họ gọi cuộc chiến đó với danh nghĩa là: Đối Việt Tự Vệ Hoàn Kích Chiến (Hãy cẩn thận với thành phần này bởi họ có cái nhìn hằn học hết sức với người Việt Nam khi du lịch hay làm việc mà gặp họ, phần lớn thành phần này tập trung di dời đến đảo Hải Nam thuộc vùng Hải yến-Hải Khấu theo một chính sách ưu tiên mời gọi của nhà nước Trung Cộng, rất khó tìm hiểu về chính sách này qua truyền thông!)
Cũng từ sự hiếu chiến như đang nói của giới cựu chiến binh. Thế nên, họ luôn luôn dùng 2 chữ “thu hồi” Nam Sa và Tây Sa đã bị mất..! Đặc biệt hơn, các tư tưởng mang tính chủ nghĩa dân tộc cực đoan này rất phù hợp với bản chất hung tàn của người đứng đầu giới quân nhân là Bộ trưởng Bộ quốc phòng Lương Quang Liệt, chính y là tác giả của thảm kịch Thiên An Môn và cũng là nhân vật chính chỉ đạo cuộc tàn sát này!
Tìm hiểu trong dân gian Trung Hoa hiện nay thì đa số giới hồng binh phục viên đều hối thúc và mong đợi “các đồng chí trên trung ương” hạ lệnh để .. “thu giang san về một mối”..! Đây chính là nan đề làm cho giới hành pháp Trung Cộng kể cả các nhân vật chóp bu của Bộ chính trị cũng phải lúng túng!
Vì rằng, trải dài qua quá trình kinh tế quốc doanh mà chủ yếu là giới quân đội làm chủ đầu tư nuôi đảng. Cho nên, nếu đo tính từ cơm gạo áo tiền đến quyền lực thì giới quân nhân chiếm thế thượng phong hơn giới công quyền, mà đại loại dân giả xứ họ hiện nay đồn miệng với nhau là: “Kaki quyền hơn Cà vạt”..!
Chính từ điểm khó này cộng với tính hung hãn nóng nảy như Trương Phi-Tào Tháo của phe quân nhân, thì giới hành pháp rất dễ bị ép chế hay thuyết phục cho một cuộc thử súng đạn và gan hùng! Mà khả dĩ, hoàn cảnh đối ngoại hiện tại của Trung Cộng rất thuận lợi cho phép họ tìm chốn sa trường để bày biện cuộc chơi; và không có nơi nào hợp lý như Việt Nam. Vì, phía Tây, Đông và Bắc của Trung Cộng đã bị bịt kín bởi các quốc gia Aán Độ-Nga-Bắc Hàn – Pakistan, điểm đặc biệt ở các quốc gia này là họ đều có “đồ chơi thứ thiệt” nên Trung Cộng phải sợ, chỉ tội nghiệp cho hướng Nam là Việt Nam không có thứ “đồ chơi” Nguyên tử nên thường hay sinh ra …“sự cố”!
Các yếu tố căn bản vừa nêu thường là “ triệu chứng” của căn bệnh “ gây gổ khiêu khích” mà các quốc gia mạnh thường hay vô cớ “ trút giận” lên các nước nhỏ lân bang, và đặc tính này gần như trở thành các lý do chủ yếu để đúc kết thành quy luật căn bản trong lý thuyết chính trị học, nhằm giúp các phân tích gia, chiến lược gia hay hay chính trị gia dựa vào đó mà uyển chuyển linh động giải quyết hiện cảnh quốc gia, nếu bị tác động!
2) Sâu xa hơn; việc Trung Cộng tự vẽ ra hình Lưỡi Bò trên biển Đông không phải vẽ bóng họa hình… để mà chơi..! Mà sự phác họa đó là một kế hoạch, là một chiến lược lâu dài theo kế sách: VÔ TRUNG SINH HỮU, nghĩa là: Không biến thành có, và để thực hiện chiến lược này thì Trung Cộng cậy ỷ nước lớn nên sẽ dùng 2 chiến thuật duy nhất là: Đồng Tiền và Hù Dọa, để rồi cuối cùng không được cái Lưỡi Bò thì cũng có được cái Lưỡi Heo..! Nghĩa là, cuộc chơi trong canh bạc bịp biển Đông thì Trung Cộng sẽ không bao giờ thua lỗ vì vốn liếng họ bỏ ra chỉ là cái: Lưỡi Miệng, tạm thời hiểu một cách nôm na là như vậy..!
Nhưng nếu nhìn theo phương pháp chính trị học thì tạm thời hiểu rằng: Trung Cộng đang “học lóm” để tái lặp lại Học Thuyết Monroe mà vị Tổng thống thứ 5 của Hoa Kỳ là Jame Monroe đã từng áp dụng và thành công trong việc trục đổ đế quốc Châu Âu ra khỏi Châu Mỹ để mở ra một khuynh hướng: Bá Quyền, mà nước Mỹ đã tích lũy được rồi thành sự vĩ đại như hôm nay!
(Tác giả sẽ phân tích và lý giải sâu rộng hơn về Học thuyết này trong bài viết kế tiếp. Bạn đọc có thể đón đọc bài báo: TRUNG CÔNG ĐANG LẶP LẠI “CHÍNH SÁCH CỦA HOA KỲ ” TẠI CHÂU Á- THÁI BÌNH DƯƠNG VÀ VIỆT NAM)!
TẠM KẾT
Có lẽ, từ thực tế của 2 mặt khách quan và chủ quan mà tác giả đã phân tích được một phần nào về hiện tình chính trị của Trung Cộng đang gặp nhiều bất ổn, tạo thành sức ép lên giới đương quyền Bắc Kinh. Tuy các dấu hiệu xấu này không làm sụp đổ chế độ, nhưng ắt hẳn, sẽ tạo ra nhiều hỗn loạn mà vốn dĩ đặc tính hình thành của quốc gia này được kết hợp lại từ các bộ tộc có truyền thống hung tợn như Hán-Hồi-Mông-Tạng! Vì thế, tìm một phương pháp khai thông để giải quyết mọi tình trạng bất ổn dẫn đến bế tắc, nhằm ngăn chặn ý đồ tự trị mà mỗi sắc tộc hiện nay đang có chỉ dấu khơi mào!
Và thông thường, trong hoàn cảnh như Trung Cộng hiện thời thì không gì tốt hơn là các nhà lãnh đạo thường áp dụng đến chiêu bài: Đoàn Kết Dân Tộc, để phân tán mỏng toàn bộ mọi bất an hay hỗn loạn hiện có nhằm đẩy hướng dư luận vào một chủ đề chung!
Cũng từ đó có thể đưa tới kết luận tạm thời là: Trong hoàn cảnh kinh tế đang trỗi dậy thì Trung Cộng không dại gì chủ động mở một cuộc chiến tranh dù giới hạn, nhưng đẩy mạnh sự diêu phô, khiêu khích và hù dọa sẽ là chiến thuật được áp dụng lâu dài, và sự kiện gây hấn tàu Bình minh 02 đang báo hiệu quan hệ Việt-Trung sẽ xấu và rạn nứt hơn nữa; không “hữu nghị” như các nhà lãnh đạo Việt Cộng cố bám víu và ca ngợi!
Tuy vậy, bản chất của giới cầm quyền Bắc Kinh là như thế, còn phía lãnh đạo Hà Nội sẽ tìm được lợi ích gì qua sự vụ này, cũng nên lạm bàn phần tiếp theo:
HÀ NỘI NHẬP VAI BẤT ĐẮC DĨ VÀ HẬU QUẢ…
Đa số dư luận cho rằng Hà Nội đồng thuận cùng Bắc Kinh soạn diễn vở tuồng “sự cố tàu Bình Minh 02”..!
Nhưng xét khách quan từ nhiều mặt có thể suy luận: Việt Cộng rất bất ngờ trước cú gây hấn này của Trung Cộng! Tuy nhiên, các nhà lãnh đạo Hà Nội cũng đã nhanh nhạy “luồn gió bẻ măng” để tìm lợi ích cho phe đảng của mình ngay từ khi kịch bản vừa mở màn!
Đánh giá về thái độ của giới cầm quyền Hà Nội thì đã có quá nhiều ý kiến đưa ra nên cũng không cần trùng lặp, mà tác giả chỉ phân tích một sự kiện nhằm ngõ hầu nhắn gởi đến ai có lòng ái quốc thì nên quan tâm, đó là:
Lắm người bảo rằng, Trung Cộng gây hấn tàu Bình Minh để thăm dò thái độ của Hoa Kỳ. Nhưng luận điểm này thiếu thuyết phục vì sự vụ xảy ra thuộc lãnh hải của Việt Nam mà quan hệ Việt–Mỹ không thuộc đồng minh trên văn bản cam kết trách nhiệm. Vì thế, có thể xem rằng, đó là đòn thử của Trung Cộng đối với đàn em Việt Nam theo nghĩa “ném đá dò lòng cuội” vì những náo hoạt ngoại giao mang tính “xàng xê-đu dây”, mà lộ liễu nhất là giai đoạn sau đợt tháng 7 năm 2010 được Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton bơm cho Hà Nội vài ống thuốc …“cường dương”..!
Và Bắc Kinh đã có câu trả lời khi Thứ trưởng Hồ Xuân Sơn quên thân phận mình là nạn nhân để vẫn “vác mặt” qua Tàu như một hình thức giaĩ bày xin lỗi hòng tiếp tục kiếm ăn..! Và đó cũng là dấu hiệu Việt Cộng sẽ ngấm ngầm dâng nhường thêm các hợp đồng kinh tế mang tính chiến lược lâu dài có lợi cho Trung Cộng. Mà bằng chứng là: Sau chuyến đi của Hồ Xuân Sơn thì báo chí Việt Nam đã đưa vấn đề đặt ống dẫn dầu từ Trung Cộng qua Việt Nam như đòn thăm dò dư luận, trong khi năng lượng- chất đốt của Trung Cộng hoàn toàn phụ thuộc vào các nước Trung Đông–Bắc Phi, trầm trọng nhất là hợp đồng trị giá 1.200 Tỷ Mỹ Kim để mua lại xăng dầu của Nga bị đình hoãn trong chuyến thăm vừa rối của chủ tịch Hồ Cẩm Đào vào giữa tháng 6 năm 2011 vừa qua, vì vấn đề giá cả!
Với nền kinh tế năng động đang lên như Việt Nam, nhưng nguồn cung cấp nhiệt-điện phụ thuộc vào Trung Cộng qua các “đường ống”, thì khác nào giam nhốt dân tộc vào cái ống cống của họ! Tính toán thất sách này đang là chỉ dấu cho một sự tàn phá ghê gớm sẽ xảy đến trong tương lai!
Tuy nhiên, đây chưa phải là điểm quan trọng mà sự nguy hiểm cần lưu tâm đến là vấn đề: Đường ống dẫn dầu!
Rất tiếc! Bài viết sẽ phải dài nên tác giả chỉ gói gọn một phần phân tích quan yếu dưới đây, hầu mong gởi đến quý anh chị em trí thức ái quốc khả kính bên quê nhà, là quý vị từng quan tâm đến sự nguy hại của sự vụ Bauxite-Tây Nguyên là 1, thì nay, nên phản đối mãnh liệt về việc Trung Cộng đặt ống dẫn dầu và xây đường hỏa xa xuyên Đông Dương là 10. Vì rằng:
Có thể nói, một lần nữa các nhà lãnh đạo Việt Cộng lại sập vào bẫy của Trung Cộng! Bởi, ai là người chuyên sâu nghiên cứu về các chiến lược của Trung Cộng thì thấy rõ việc xây dựng đường ống nối vòng qua các nước có cùng biên giới với Trung Cộng, mà đa số, họ chọn những quốc gia có giới cầm quyền dễ mua chuộc, và thông thường Trung Cộng luôn luôn “hào hoa chơi đẹp” chi tiền để xây đường ống, nhưng sau khi mọi việc hoàn thành thì họ lấy lý do này nọ để bảo vệ đường ống. Nói khác đi, đường ống dẫn dầu là một khí cụ chiến lược quan trọng nên cần phải có “giải phóng quân Trung Quốc” canh giữ, hoặc ít ra là thành phần an ninh đặc biệt có trang bị vũ khí của họ mà đa số các nước Trung-Nam Á đang bị vấn đề này!
Riêng với Việt Nam có thể giải đoán từ một số chứng liệu được phổ biến từ năm 2005 là: Bộ chính trị Bắc Kinh từng nhận định việc tranh chấp biển Đông (có thể ) gây ra cuộc khủng hoảng trầm trọng giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng, và nếu điều đó xảy ra thì 80% nguồn cung ứng nhiên liệu phải đi qua eo biển Malacca bị trục trặc. Do vậy, Trung Cộng muốn “đa dạng hóa” đường ống dẫn dầu trên đất liền, riêng các mặt Tây-Bắc- Đông thuộc biên giơí Trung Cộng thì gần như họ thành công trong việc nối kết đường ống hay tái tạo Hải cảng nước sâu với các quốc gia lân bang! Nhưng về hướng Đông Nam Á thì vùng đất Kra của Thái Lan đã và đang được các nhà hoạch định chính sách Bắc Kinh chú trọng!
Trong ý định xây kênh dọc theo eo đất Kra như một phần thuộc chiến lược “chuỗi ngọc trai” của họ, và Thủ tướng Thái Lan lúc đó là ông Thaksin Shinawatra gốc người Hẹ thân Trung Cộng đã đồng ý, nhưng gặp sự chống đối mạnh mẽ của quốc hội vì chi phí hợp tác quá cao!
Tuy nhiên, sau đó một đề án khác được trình bày là xây dưng đường ống ngầm dài 150 dặm xuyên qua phía Nam Thái Lan mà ước tính phí tổn khoảng 600-800 Triệu USD, và nếu thành công thì dầu sẽ chảy từ Vịnh Bengal đến Vịnh Thái Lan. Như thế, các bể chứa dầu tạm thời của Trung Cộng tránh được sự đông đúc hay mối de dọa ở khu vực Malacca, và hành trình chuyển nhiên liệu đến các cảng chính tại Trung Cộng cũng được rút ngắn!
Nhưng “muôn sự tại thiên” vì ngày 19 tháng 9 năm 2006, quân đội đảo chánh khiến Thủ tướng Thaksin lưu vong, và kế hoạch đường ống bị vỡ!
Nay, em gái của Thaksin là YingLuck Shinawatra đắc cử Thủ tướng, mà theo nhiều tờ báo “lá cải” của Thái Lan cho rằng cũng nhờ các tập đoàn người Thái gốc Hoa đứng đằng sau để vận động tầng lớp nông dân ủng hộ cho vị nữ lưu này! Điều khá trùng lặp là sau khi ông Hà Xuân Sơn qua Tàu xong thì cũng là lúc vấn đề ống dẫn dầu được đưa ra ngay vào thời điểm này!?
Từ đó, có thể tạm hiểu hợp đồng ống dẫn dầu 200Km bắt đầu từ nhà máy lọc Khâm Châu-Quảng Tây băng sâu qua Móng Cái để đến Quảng Ninh chỉ là một bước khởi đầu cho hệ thống ráp nối tại khu vực Đông Dương trong chiến lược bành trướng của Trung Cộng.
Tất cả từ thực tế mà dẫn đến phân tích như đã nêu, cho thấy rằng: Dù nhân sự của đảng cộng sản Việt Nam thay đổi sau tháng 7 năm 2011, sẽ quyết định đường hướng ra sao thì đều bị Trung Cộng lấn át; và khả thể của sự bí mật nhượng bộ lãnh hải lãnh thổ sẽ tiếp tục xảy ra, và đưa đến xung đột nội bộ càng lớn rồi các biến động chính trị sẽ nảy sinh!
Tuy nhiên, dù tình trạng quốc gia nằm dưới hoàn cảnh nào thì việc bảo quốc trường tồn trước nạn ngoại xâm vẫn là một yêu cầu cấp bách! Do vậy, thử đưa ra một số biện pháp tạm thời có thể áp dụng để bảo vệ tổ quốc trước chiến lược bá quyền của Trung Cộng! Các biện pháp đó là:
CHIẾN LƯỢC “BẢO QUỐC” CẦN PHẢI CÓ.
(Còn tiếp)
© Nguyễn Duy Thành
© Đàn Chim Việt
http://www.danchimviet.info/archives/41459
- Luận đề Ngô Đình Nhu và nhận định giải pháp chính trị Việt Nam
- Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (3)
- Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (2)
- Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (1)
- Giải pháp quốc tế cần mà chưa đủ phải có sức quốc dân mới là định cuộc
- Bài học Thủ Thiêm, Thăng Long, Pháp Văn, Dung Quất: Lên đỉnh núi vẫn phải leo từng bậc
THEO DÒNG SỰ KIỆN:
- Thảo luận giữa phái đoàn Trung Quốc và Việt Nam
- Việt-Mỹ đang nhắm đến ‘quan hệ chiến lược’
- Trung Quốc thi hành sách lược “toạ sơn quan hổ đấu”
- Ngũ Giác Đài chính thức đạt Trung Quốc vào vị thế đối trọng chiến lược quân sự
- Bang giao Việt – Mỹ thực ra là quan hệ đối tác chiến lược
- Tết Mậu Thân 1968 trong chiến lược toàn cầu của Trung Quốc
No comments:
Post a Comment